和 hé 安 ān 国 guó 天 tiān 钵 bō 拈 niān 香 xiāng - - 韩 hán 维 wéi
杖 zhàng 策 cè 乘 chéng 缘 yuán 利 lì 有 yǒu 生 shēng , , 闻 wén 风 fēng 犹 yóu 得 dé 耳 ěr 根 gēn 清 qīng 。 。
去 qù 年 nián 俱 jù 是 shì 凝 níng 然 rán 体 tǐ , , 存 cún 殁 mò 徒 tú 伤 shāng 妄 wàng 者 zhě 情 qíng 。 。
灵 líng 骨 gǔ 不 bù 随 suí 烟 yān 共 gòng 尽 jǐn , , 真 zhēn 心 xīn 常 cháng 与 yǔ 月 yuè 孤 gū 明 míng 。 。
世 shì 人 rén 欲 yù 识 shí 泥 ní 洹 huán 路 lù , , 问 wèn 取 qǔ 师 shī 今 jīn 第 dì 几 jǐ 程 chéng 。 。
和安国天钵拈香。宋代。韩维。杖策乘缘利有生,闻风犹得耳根清。 去年俱是凝然体,存殁徒伤妄者情。 灵骨不随烟共尽,真心常与月孤明。 世人欲识泥洹路,问取师今第几程。