和 hé 永 yǒng 叔 shū 雪 xuě - - 韩 hán 维 wéi
二 èr 十 shí 年 nián 来 lái 野 yě 逸 yì 身 shēn , , 懒 lǎn 能 néng 奔 bēn 走 zǒu 傍 bàng 埃 āi 尘 chén 。 。
偶 ǒu 逢 féng 闾 lǘ 里 lǐ 闲 xián 游 yóu 伴 bàn , , 同 tóng 过 guò 丛 cóng 林 lín 燕 yàn 坐 zuò 人 rén 。 。
世 shì 事 shì 纠 jiū 纷 fēn 宁 níng 有 yǒu 尽 jǐn , , 劳 láo 生 shēng 萧 xiāo 散 sàn 不 bù 妨 fáng 频 pín 。 。
晴 qíng 阳 yáng 缓 huǎn 辔 pèi 殊 shū 多 duō 适 shì , , 它 tā 日 rì 重 chóng 来 lái 访 fǎng 道 dào 真 zhēn 。 。
和永叔雪。宋代。韩维。二十年来野逸身,懒能奔走傍埃尘。 偶逢闾里闲游伴,同过丛林燕坐人。 世事纠纷宁有尽,劳生萧散不妨频。 晴阳缓辔殊多适,它日重来访道真。