独 dú 酌 zhuó 清 qīng 溪 xī 江 jiāng 石 shí 上 shàng 寄 jì 权 quán 昭 zhāo 夷 yí - - 李 lǐ 白 bái
我 wǒ 携 xié 一 yī 樽 zūn 酒 jiǔ , , 独 dú 上 shàng 江 jiāng 祖 zǔ 石 shí 。 。
自 zì 从 cóng 天 tiān 地 dì 开 kāi , , 更 gèng 长 zhǎng 几 jǐ 千 qiān 尺 chǐ 。 。
举 jǔ 杯 bēi 向 xiàng 天 tiān 笑 xiào , , 天 tiān 回 huí 日 rì 西 xī 照 zhào 。 。
永 yǒng 愿 yuàn 坐 zuò 此 cǐ 石 shí , , 长 zhǎng 垂 chuí 严 yán 陵 líng 钓 diào 。 。
寄 jì 谢 xiè 山 shān 中 zhōng 人 rén , , 可 kě 与 yǔ 尔 ěr 同 tóng 调 diào 。 。
独酌清溪江石上寄权昭夷。唐代。李白。我携一樽酒,独上江祖石。 自从天地开,更长几千尺。 举杯向天笑,天回日西照。 永愿坐此石,长垂严陵钓。 寄谢山中人,可与尔同调。