荆 jīng 门 mén 别 bié 张 zhāng 天 tiān 觉 jué - - 魏 wèi 泰 tài
秋 qiū 风 fēng 十 shí 驿 yì 望 wàng 台 tái 星 xīng , , 想 xiǎng 见 jiàn 冰 bīng 壶 hú 照 zhào 坐 zuò 清 qīng 。 。
零 líng 雨 yǔ 已 yǐ 回 huí 公 gōng 旦 dàn 驾 jià , , 挽 wǎn 须 xū 聊 liáo 听 tīng 野 yě 王 wáng 筝 zhēng 。 。
三 sān 朝 cháo 元 yuán 老 lǎo 心 xīn 方 fāng 壮 zhuàng , , 四 sì 海 hǎi 苍 cāng 生 shēng 耳 ěr 已 yǐ 倾 qīng 。 。
白 bái 发 fà 故 gù 人 rén 来 lái 一 yī 别 bié , , 却 què 归 guī 林 lín 下 xià 看 kàn 升 shēng 平 píng 。 。
荆门别张天觉。宋代。魏泰。秋风十驿望台星,想见冰壶照坐清。 零雨已回公旦驾,挽须聊听野王筝。 三朝元老心方壮,四海苍生耳已倾。 白发故人来一别,却归林下看升平。