谢 xiè 乔 qiáo 职 zhí 方 fāng 惠 huì 山 shān 菜 cài - - 魏 wèi 野 yě
山 shān 菜 cài 寻 xún 常 cháng 见 jiàn 眼 yǎn 明 míng , , 使 shǐ 君 jūn 偏 piān 赐 cì 况 kuàng 新 xīn 生 shēng 。 。
野 yě 人 rén 屈 qū 指 zhǐ 皆 jiē 知 zhī 性 xìng , , 老 lǎo 圃 pǔ 从 cóng 头 tóu 不 bù 识 shí 名 míng 。 。
五 wǔ 鼎 dǐng 减 jiǎn 来 lái 为 wèi 异 yì 味 wèi , , 一 yī 箪 dān 添 tiān 出 chū 称 chēng 闲 xián 情 qíng 。 。
儿 ér 童 tóng 笑 xiào 道 dào 真 zhēn 嘉 jiā 馔 zhuàn , , 诗 shī 思 sī 因 yīn 餐 cān 觉 jué 转 zhuǎn 清 qīng 。 。
谢乔职方惠山菜。宋代。魏野。山菜寻常见眼明,使君偏赐况新生。 野人屈指皆知性,老圃从头不识名。 五鼎减来为异味,一箪添出称闲情。 儿童笑道真嘉馔,诗思因餐觉转清。