用 yòng 晦 huì 上 shàng 人 rén 游 yóu 渼 měi 陂 bēi - - 魏 wèi 野 yě
渼 měi 陂 bēi 寒 hán 水 shuǐ 碧 bì 溶 róng 溶 róng , , 野 yě 客 kè 江 jiāng 僧 sēng 望 wàng 不 bù 穷 qióng 。 。
更 gèng 值 zhí 晚 wǎn 来 lái 风 fēng 雨 yǔ 歇 xiē , , 终 zhōng 南 nán 一 yī 半 bàn 浸 jìn 波 bō 中 zhōng 。 。
用 晦上人游渼陂。宋代。魏野。渼陂寒水碧溶溶,野客江僧望不穷。 更值晚来风雨歇,终南一半浸波中。