江 jiāng 亭 tíng 春 chūn 霁 jì - - 李 lǐ 郢 yǐng
江 jiāng 蓠 lí 漠 mò 漠 mò 荇 xìng 田 tián 田 tián , , 江 jiāng 上 shàng 云 yún 亭 tíng 霁 jì 景 jǐng 鲜 xiān 。 。
蜀 shǔ 客 kè 帆 fān 樯 qiáng 背 bèi 归 guī 燕 yàn , , 楚 chǔ 山 shān 花 huā 木 mù 怨 yuàn 啼 tí 鹃 juān 。 。
春 chūn 风 fēng 掩 yǎn 映 yìng 千 qiān 门 mén 柳 liǔ , , 晓 xiǎo 色 sè 凄 qī 凉 liáng 万 wàn 井 jǐng 烟 yān 。 。
金 jīn 磬 qìng 泠 líng 泠 líng 水 shuǐ 南 nán 寺 sì , , 上 shàng 方 fāng 僧 sēng 室 shì 翠 cuì 微 wēi 连 lián 。 。
江亭春霁。唐代。李郢。江蓠漠漠荇田田,江上云亭霁景鲜。 蜀客帆樯背归燕,楚山花木怨啼鹃。 春风掩映千门柳,晓色凄凉万井烟。 金磬泠泠水南寺,上方僧室翠微连。