题 tí 洪 hóng 崖 yá 安 ān 道 dào 人 rén 坟 fén 庵 ān - - 魏 wèi 了 le 翁 wēng
当 dāng 年 nián 过 guò 我 wǒ 两 liǎng 安 ān 君 jūn , , 白 bái 酒 jiǔ 黄 huáng 鸡 jī 话 huà 夕 xī 曛 xūn 。 。
藜 lí 杖 zhàng 看 kàn 山 shān 头 tóu 拍 pāi 背 bèi , , 褒 bāo 衣 yī 论 lùn 事 shì 齿 chǐ 穿 chuān 龈 kěn 。 。
平 píng 生 shēng 大 dà 面 miàn 三 sān 间 jiān 屋 wū , , 客 kè 死 sǐ 洪 hóng 崖 yá 数 shù 尺 chǐ 坟 fén 。 。
身 shēn 后 hòu 更 gèng 无 wú 锥 zhuī 可 kě 寄 jì , , 忍 rěn 看 kàn 断 duàn 雁 yàn 泊 pō 孤 gū 云 yún 。 。
题洪崖安道人坟庵。宋代。魏了翁。当年过我两安君,白酒黄鸡话夕曛。 藜杖看山头拍背,褒衣论事齿穿龈。 平生大面三间屋,客死洪崖数尺坟。 身后更无锥可寄,忍看断雁泊孤云。