程 chéng 节 jié 推 tuī 挽 wǎn 诗 shī - - 魏 wèi 了 le 翁 wēng
入 rù 官 guān 当 dàng 是 shì 学 xué 优 yōu 时 shí , , 政 zhèng 学 xué 尤 yóu 知 zhī 念 niàn 昨 zuó 非 fēi 。 。
釜 fǔ 实 shí 剖 pōu 争 zhēng 真 zhēn 识 shí 变 biàn , , 宝 bǎo 刀 dāo 佩 pèi 信 xìn 解 jiě 知 zhī 几 jǐ 。 。
人 rén 谋 móu 是 shì 处 chù 虽 suī 同 tóng 好 hào , , 天 tiān 理 lǐ 当 dāng 然 rán 识 shí 者 zhě 希 xī 。 。
易 yì 箦 zé 遗 yí 言 yán 无 wú 一 yī 愧 kuì , , 死 sǐ 能 néng 如 rú 此 cǐ 庶 shù 全 quán 归 guī 。 。
程节推挽诗。宋代。魏了翁。入官当是学优时,政学尤知念昨非。 釜实剖争真识变,宝刀佩信解知几。 人谋是处虽同好,天理当然识者希。 易箦遗言无一愧,死能如此庶全归。