却 què 入 rù 泗 sì 口 kǒu - - 李 lǐ 绅 shēn
洪 hóng 河 hé 一 yī 派 pài 清 qīng 淮 huái 接 jiē , , 堤 dī 草 cǎo 芦 lú 花 huā 万 wàn 里 lǐ 秋 qiū 。 。
烟 yān 树 shù 寂 jì 寥 liáo 分 fēn 楚 chǔ 泽 zé , , 海 hǎi 云 yún 明 míng 灭 miè 满 mǎn 扬 yáng 州 zhōu 。 。
望 wàng 深 shēn 江 jiāng 汉 hàn 连 lián 天 tiān 远 yuǎn , , 思 sī 起 qǐ 乡 xiāng 闾 lǘ 满 mǎn 眼 yǎn 愁 chóu 。 。
惆 chóu 怅 chàng 路 lù 岐 qí 真 zhēn 此 cǐ 处 chù , , 夕 xī 阳 yáng 西 xī 没 méi 水 shuǐ 东 dōng 流 liú 。 。
却入泗口。唐代。李绅。洪河一派清淮接,堤草芦花万里秋。 烟树寂寥分楚泽,海云明灭满扬州。 望深江汉连天远,思起乡闾满眼愁。 惆怅路岐真此处,夕阳西没水东流。