宿 sù 广 guǎng 教 jiào 寺 sì - - 韩 hán 淲 biāo
平 píng 生 shēng 萧 xiāo 散 sàn 喜 xǐ 登 dēng 临 lín , , 秋 qiū 入 rù 溪 xī 山 shān 处 chǔ 处 chù 清 qīng 。 。
访 fǎng 古 gǔ 人 rén 传 chuán 裴 péi 相 xiàng 国 guó , , 寻 xún 诗 shī 我 wǒ 忆 yì 谢 xiè 宣 xuān 城 chéng 。 。
风 fēng 回 huí 万 wàn 木 mù 新 xīn 霜 shuāng 净 jìng , , 云 yún 薄 báo 长 cháng 空 kōng 夕 xī 照 zhào 明 míng 。 。
更 gèng 向 xiàng 僧 sēng 窗 chuāng 闲 xián 徙 xǐ 倚 yǐ , , 一 yī 樽 zūn 谈 tán 笑 xiào 为 wèi 君 jūn 倾 qīng 。 。
宿广教寺。宋代。韩淲。平生萧散喜登临,秋入溪山处处清。 访古人传裴相国,寻诗我忆谢宣城。 风回万木新霜净,云薄长空夕照明。 更向僧窗闲徙倚,一樽谈笑为君倾。