闰 rùn 九 jiǔ 月 yuè 旦 dàn - - 韩 hán 淲 biāo
春 chūn 山 shān 无 wú 伴 bàn 怨 yuàn 伤 shāng 神 shén , , 故 gù 作 zuò 幽 yōu 期 qī 一 yī 两 liǎng 人 rén 。 。
花 huā 外 wài 水 shuǐ 田 tián 看 kàn 白 bái 鹭 lù , , 松 sōng 根 gēn 高 gāo 冢 zhǒng 问 wèn 麒 qí 麟 lín 。 。
初 chū 非 fēi 此 cǐ 叟 sǒu 其 qí 游 yóu 淡 dàn , , 终 zhōng 是 shì 诸 zhū 贤 xián 所 suǒ 趣 qù 真 zhēn 。 。
雨 yǔ 气 qì 忽 hū 生 shēng 归 guī 去 qù 晚 wǎn , , 新 xīn 诗 shī 改 gǎi 罢 bà 满 mǎn 壶 hú 春 chūn 。 。
闰九月旦。宋代。韩淲。春山无伴怨伤神,故作幽期一两人。 花外水田看白鹭,松根高冢问麒麟。 初非此叟其游淡,终是诸贤所趣真。 雨气忽生归去晚,新诗改罢满壶春。