梅 méi 下 xià - - 韩 hán 淲 biāo
虽 suī 只 zhǐ 霜 shuāng 浓 nóng 春 chūn 自 zì 浓 nóng , , 野 yě 梅 méi 无 wú 处 chǔ 不 bù 为 wéi 容 róng 。 。
半 bàn 依 yī 古 gǔ 渡 dù 迷 mí 芳 fāng 草 cǎo , , 独 dú 与 yǔ 荒 huāng 山 shān 对 duì 老 lǎo 松 sōng 。 。
绰 chuò 约 yuē 花 huā 房 fáng 宜 yí 戏 xì 蝶 dié , , 崔 cuī 嵬 wéi 枝 zhī 干 gàn 若 ruò 游 yóu 龙 lóng 。 。
角 jiǎo 巾 jīn 一 yī 幅 fú 支 zhī 筇 qióng 久 jiǔ , , 不 bù 觉 jué 烟 yān 中 zhōng 有 yǒu 寺 sì 钟 zhōng 。 。
梅下。宋代。韩淲。虽只霜浓春自浓,野梅无处不为容。 半依古渡迷芳草,独与荒山对老松。 绰约花房宜戏蝶,崔嵬枝干若游龙。 角巾一幅支筇久,不觉烟中有寺钟。