华 huá 顶 dǐng - - 李 lǐ 绅 shēn
欲 yù 向 xiàng 仙 xiān 峰 fēng 炼 liàn 九 jiǔ 丹 dān , , 独 dú 瞻 zhān 华 huá 顶 dǐng 礼 lǐ 仙 xiān 坛 tán 。 。
石 shí 标 biāo 琪 qí 树 shù 凌 líng 空 kōng 碧 bì , , 水 shuǐ 挂 guà 银 yín 河 hé 映 yìng 月 yuè 寒 hán 。 。
天 tiān 外 wài 鹤 hè 声 shēng 随 suí 绛 jiàng 节 jié , , 洞 dòng 中 zhōng 云 yún 气 qì 隐 yǐn 琅 láng 玕 gān 。 。
浮 fú 生 shēng 未 wèi 有 yǒu 从 cóng 师 shī 地 dì , , 空 kōng 诵 sòng 仙 xiān 经 jīng 想 xiǎng 羽 yǔ 翰 hàn 。 。
华顶。唐代。李绅。欲向仙峰炼九丹,独瞻华顶礼仙坛。 石标琪树凌空碧,水挂银河映月寒。 天外鹤声随绛节,洞中云气隐琅玕。 浮生未有从师地,空诵仙经想羽翰。