同 tóng 世 shì 昌 chāng 寻 xún 春 chūn - - 韩 hán 淲 biāo
春 chūn 风 fēng 清 qīng 晓 xiǎo 尚 shàng 微 wēi 霜 shuāng , , 近 jìn 午 wǔ 寒 hán 收 shōu 日 rì 渐 jiàn 长 zhǎng 。 。
步 bù 稳 wěn 路 lù 平 píng 山 shān 涤 dí 霭 ǎi , , 眼 yǎn 明 míng 溪 xī 净 jìng 水 shuǐ 生 shēng 光 guāng 。 。
珍 zhēn 禽 qín 啼 tí 鸟 niǎo 犹 yóu 能 néng 乐 lè , , 野 yě 草 cǎo 闲 xián 花 huā 亦 yì 自 zì 香 xiāng 。 。
回 huí 首 shǒu 红 hóng 尘 chén 是 shì 城 chéng 市 shì , , 林 lín 间 jiān 诗 shī 酒 jiǔ 试 shì 平 píng 章 zhāng 。 。
同世昌寻春。宋代。韩淲。春风清晓尚微霜,近午寒收日渐长。 步稳路平山涤霭,眼明溪净水生光。 珍禽啼鸟犹能乐,野草闲花亦自香。 回首红尘是城市,林间诗酒试平章。