寄 jì 昌 chāng 甫 fǔ - - 韩 hán 淲 biāo
梅 méi 花 huā 开 kāi 尽 jǐn 冬 dōng 亦 yì 尽 jǐn , , 雪 xuě 后 hòu 春 chūn 来 lái 犹 yóu 苦 kǔ 寒 hán 。 。
年 nián 事 shì 其 qí 谁 shuí 无 wú 老 lǎo 境 jìng , , 时 shí 情 qíng 徒 tú 自 zì 有 yǒu 儒 rú 冠 guān 。 。
林 lín 虚 xū 磴 dèng 道 dào 归 guī 深 shēn 谷 gǔ , , 塘 táng 决 jué 沟 gōu 流 liú 起 qǐ 素 sù 湍 tuān 。 。
鹰 yīng 掠 lüè 晚 wǎn 风 fēng 鸦 yā 泊 pō 雾 wù , , 一 yī 轩 xuān 苔 tái 竹 zhú 且 qiě 加 jiā 餐 cān 。 。
寄昌甫。宋代。韩淲。梅花开尽冬亦尽,雪后春来犹苦寒。 年事其谁无老境,时情徒自有儒冠。 林虚磴道归深谷,塘决沟流起素湍。 鹰掠晚风鸦泊雾,一轩苔竹且加餐。