青 qīng 岩 yán - - 韩 hán 淲 biāo
山 shān 尽 jǐn 深 shēn 时 shí 气 qì 尽 jǐn 清 qīng , , 雨 yǔ 云 yún 收 shōu 晚 wǎn 做 zuò 秋 qiū 晴 qíng 。 。
荒 huāng 寻 xún 有 yǒu 寺 sì 通 tōng 前 qián 境 jìng , , 分 fèn 外 wài 身 shēn 轻 qīng 放 fàng 脚 jiǎo 行 xíng 。 。
青岩。宋代。韩淲。山尽深时气尽清,雨云收晚做秋晴。 荒寻有寺通前境,分外身轻放脚行。