次 cì 韵 yùn 昌 chāng 甫 fǔ 其 qí 六 liù - - 韩 hán 淲 biāo
我 wǒ 圃 pǔ 虽 suī 荒 huāng 亦 yì 有 yǒu 梅 méi , , 相 xiāng 随 suí 酬 chóu 唱 chàng 谓 wèi 何 hé 哉 zāi 。 。
须 xū 知 zhī 流 liú 水 shuǐ 孤 gū 村 cūn 外 wài , , 尽 jǐn 有 yǒu 清 qīng 明 míng 风 fēng 月 yuè 来 lái 。 。
幽 yōu 艳 yàn 肯 kěn 因 yīn 人 rén 意 yì 发 fā , , 好 hǎo 花 huā 元 yuán 是 shì 化 huà 工 gōng 栽 zāi 。 。
几 jǐ 番 fān 立 lì 尽 jǐn 空 kōng 行 xíng 去 qù , , 犹 yóu 记 jì 西 xī 湖 hú 挈 qiè 杖 zhàng 回 huí 。 。
次韵昌甫 其六。宋代。韩淲。我圃虽荒亦有梅,相随酬唱谓何哉。 须知流水孤村外,尽有清明风月来。 幽艳肯因人意发,好花元是化工栽。 几番立尽空行去,犹记西湖挈杖回。