和 hé 杨 yáng 良 liáng 卿 qīng - - 苏 sū 过 guò
客 kè 愁 chóu 何 hé 处 chǔ 不 bù 相 xiāng 寻 xún , , 节 jié 物 wù 年 nián 年 nián 又 yòu 见 jiàn 侵 qīn 。 。
不 bù 为 wéi 黄 huáng 花 huā 思 sī 故 gù 国 guó , , 羞 xiū 堪 kān 白 bái 发 fà 负 fù 初 chū 心 xīn 。 。
临 lín 风 fēng 有 yǒu 句 jù 空 kōng 悲 bēi 咤 zhà , , 独 dú 酌 zhuó 无 wú 人 rén 诉 sù 浅 qiǎn 深 shēn 。 。
却 què 羡 xiàn 杨 yáng 卿 qīng 横 héng 槊 shuò 后 hòu , , 从 cóng 嘲 cháo 落 luò 帽 mào 吐 tǔ 衣 yī 襟 jīn 。 。
和杨良卿。宋代。苏过。客愁何处不相寻,节物年年又见侵。 不为黄花思故国,羞堪白发负初心。 临风有句空悲咤,独酌无人诉浅深。 却羡杨卿横槊后,从嘲落帽吐衣襟。