和 hé 仲 zhòng 巽 xùn 过 guò 度 dù 云 yún 岭 lǐng - - 苏 sū 颂 sòng
磴 dèng 道 dào 青 qīng 冥 míng 外 wài , , 跻 jī 攀 pān 剧 jù 箭 jiàn 飞 fēi 。 。
朔 shuò 风 fēng 增 zēng 凛 lǐn 冽 liè , , 寒 hán 日 rì 减 jiǎn 清 qīng 晖 huī 。 。
使 shǐ 者 zhě 手 shǒu 持 chí 节 jié , , 征 zhēng 人 rén 泪 lèi 湿 shī 衣 yī 。 。
此 cǐ 时 shí 仁 rén 杰 jié 意 yì , , 心 xīn 向 xiàng 白 bái 云 yún 归 guī 。 。
和仲巽过度云岭。宋代。苏颂。磴道青冥外,跻攀剧箭飞。 朔风增凛冽,寒日减清晖。 使者手持节,征人泪湿衣。 此时仁杰意,心向白云归。