颂 sòng 古 gǔ 十 shí 一 yī 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 释 shì 有 yǒu 权 quán
石 shí 上 shàng 栽 zāi 花 huā 分 fèn 外 wài 奇 qí , , 枝 zhī 头 tóu 春 chūn 色 sè 暗 àn 芳 fāng 菲 fēi 。 。
馨 xīn 香 xiāng 遍 biàn 界 jiè 无 wú 人 rén 嗅 xiù , , 一 yī 任 rèn 狂 kuáng 风 fēng 取 qǔ 次 cì 吹 chuī 。 。
颂古十一首 其一。宋代。释有权。石上栽花分外奇,枝头春色暗芳菲。 馨香遍界无人嗅,一任狂风取次吹。