颂 sòng 古 gǔ 三 sān 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 释 shì 法 fǎ 忠 zhōng
秤 chèng 锤 chuí 落 luò 井 jǐng , , 只 zhǐ 有 yǒu 秤 chèng 衡 héng 。 。
两 liǎng 两 liǎng 相 xiāng 忆 yì , , 分 fēn 物 wù 不 bù 平 píng 。 。
方 fāng 始 shǐ 取 qǔ 出 chū 乎 hū 锤 chuí , , 忽 hū 又 yòu 失 shī 却 què 秤 chèng 衡 héng 。 。
始 shǐ 去 qù 邻 lín 家 jiā 借 jiè 觅 mì , , 衡 héng 上 shàng 不 bù 曾 céng 钉 dīng 星 xīng 。 。
休 xiū 休 xiū , , 重 zhòng 者 zhě 从 cóng 他 tā 重 zhòng , , 轻 qīng 者 zhě 从 cóng 他 tā 轻 qīng 。 。
颂古三首 其一。宋代。释法忠。秤锤落井,只有秤衡。 两两相忆,分物不平。 方始取出乎锤,忽又失却秤衡。 始去邻家借觅,衡上不曾钉星。 休休,重者从他重,轻者从他轻。