上 shàng 元 yuán 后 hòu 二 èr 日 rì 过 guò 谦 qiān 师 shī 庵 ān - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
横 héng 溪 xī 一 yī 径 jìng 两 liǎng 山 shān 分 fēn , , 深 shēn 翠 cuì 茏 lóng 葱 cōng 竹 zhú 日 rì 昏 hūn 。 。
流 liú 水 shuǐ 漱 shù 冰 bīng 寒 hán 有 yǒu 骨 gǔ , , 闲 xián 云 yún 敛 liǎn 霁 jì 雪 xuě 无 wú 根 gēn 。 。
应 yīng 容 róng 野 yě 毳 cuì 来 lái 投 tóu 饭 fàn , , 不 bù 管 guǎn 春 chūn 眠 mián 往 wǎng 扣 kòu 门 mén 。 。
窗 chuāng 几 jǐ 薰 xūn 炉 lú 摇 yáo 篆 zhuàn 字 zì , , 龟 guī 床 chuáng 麈 zhǔ 语 yǔ 对 duì 清 qīng 温 wēn 。 。
上元后二日过谦师庵。宋代。释正觉。横溪一径两山分,深翠茏葱竹日昏。 流水漱冰寒有骨,闲云敛霁雪无根。 应容野毳来投饭,不管春眠往扣门。 窗几薰炉摇篆字,龟床麈语对清温。