依 yī 韵 yùn 和 hé 残 cán 春 chūn 有 yǒu 感 gǎn - - 李 lǐ 昉 fǎng
暮 mù 春 chūn 三 sān 月 yuè 思 sī 依 yī 依 yī , , 又 yòu 到 dào 年 nián 年 nián 惜 xī 别 bié 时 shí 。 。
暖 nuǎn 逼 bī 流 liú 莺 yīng 藏 cáng 密 mì 树 shù , , 香 xiāng 迷 mí 舞 wǔ 蝶 dié 恋 liàn 空 kōng 枝 zhī 。 。
海 hǎi 棠 táng 残 cán 艳 yàn 红 hóng 铺 pù 地 dì , , 蜀 shǔ 柳 liǔ 长 cháng 条 tiáo 翠 cuì 拂 fú 池 chí 。 。
便 biàn 是 shì 林 lín 亭 tíng 微 wēi 暑 shǔ 至 zhì , , 葛 gé 衣 yī 重 zhòng 喜 xǐ 趁 chèn 凉 liáng 披 pī 。 。
依韵和残春有感。唐代。李昉。暮春三月思依依,又到年年惜别时。 暖逼流莺藏密树,香迷舞蝶恋空枝。 海棠残艳红铺地,蜀柳长条翠拂池。 便是林亭微暑至,葛衣重喜趁凉披。