怀 huái 上 shàng 人 rén 出 chū 丐 gài 求 qiú 颂 sòng - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
胡 hú 床 chuáng 拥 yōng 毳 cuì 怯 qiè 春 chūn 寒 hán , , 怀 huái 丐 gài 人 rén 行 xíng 野 yě 雪 xuě 干 gàn 。 。
风 fēng 信 xìn 入 rù 华 huá 披 pī 锦 jǐn 段 duàn , , 月 yuè 魂 hún 堕 duò 水 shuǐ 濯 zhuó 金 jīn 盘 pán 。 。
净 jìng 名 míng 取 qǔ 饭 fàn 亡 wáng 多 duō 力 lì , , 慈 cí 氏 shì 开 kāi 门 mén 只 zhǐ 一 yī 弹 dàn 。 。
妙 miào 得 dé 其 qí 中 zhōng 佛 fú 受 shòu 用 yòng , , 头 tóu 头 tóu 成 chéng 见 jiàn 不 bù 相 xiāng 瞒 mán 。 。
怀上人出丐求颂。宋代。释正觉。胡床拥毳怯春寒,怀丐人行野雪干。 风信入华披锦段,月魂堕水濯金盘。 净名取饭亡多力,慈氏开门只一弹。 妙得其中佛受用,头头成见不相瞒。