禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 一 yī 百 bǎi 十 shí 六 liù - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
岁 suì 寒 hán 之 zhī 容 róng , , 高 gāo 岩 yán 雪 xuě 松 sōng 。 。
清 qīng 白 bái 之 zhī 胸 xiōng , , 冷 lěng 月 yuè 霜 shuāng 钟 zhōng 。 。
种 zhòng 田 tián 博 bó 饭 fàn , , 地 dì 藏 cáng 之 zhī 春 chūn 农 nóng 。 。
明 míng 镜 jìng 非 fēi 台 tái , , 黄 huáng 梅 méi 之 zhī 夜 yè 舂 chōng 。 。
百 bǎi 草 cǎo 头 tóu 上 shàng 闲 xián 和 hé 尚 shàng , , 而 ér 今 jīn 何 hé 处 chǔ 不 bù 相 xiāng 逢 féng 。 。
禅人并化主写真求赞 其一百十六。宋代。释正觉。岁寒之容,高岩雪松。 清白之胸,冷月霜钟。 种田博饭,地藏之春农。 明镜非台,黄梅之夜舂。 百草头上闲和尚,而今何处不相逢。