禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 一 yī 百 bǎi 五 wǔ 十 shí 一 yī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
一 yī 片 piàn 闲 xián 心 xīn , , 十 shí 方 fāng 充 chōng 塞 sè 。 。
春 chūn 律 lǜ 行 xíng 兮 xī 发 fā 华 huá , , 秋 qiū 风 fēng 敛 liǎn 兮 xī 落 luò 木 mù 。 。
谁 shuí 调 diào 谁 shuí 牧 mù , , 不 bù 伤 shāng 不 bù 触 chù 。 。
万 wàn 像 xiàng 同 tóng 放 fàng 光 guāng 明 míng , , 太 tài 虚 xū 了 liǎo 无 wú 棱 léng 骨 gǔ 。 。
中 zhōng 规 guī 矩 jǔ 兮 xī , , 东 dōng 西 xī 南 nán 北 běi 。 。
禅人并化主写真求赞 其一百五十一。宋代。释正觉。一片闲心,十方充塞。 春律行兮发华,秋风敛兮落木。 谁调谁牧,不伤不触。 万像同放光明,太虚了无棱骨。 中规矩兮,东西南北。