禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 二 èr 百 bǎi 三 sān 十 shí - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
功 gōng 转 zhuǎn 密 mì 藏 cáng , , 寻 xún 踪 zōng 迹 jī 以 yǐ 无 wú 方 fāng 。 。
影 yǐng 现 xiàn 益 yì 彰 zhāng , , 历 lì 因 yīn 缘 yuán 而 ér 有 yǒu 常 cháng 。 。
身 shēn 分 fèn 尘 chén 刹 shā 普 pǔ , , 舌 shé 拄 zhǔ 梵 fàn 天 tiān 长 cháng 。 。
心 xīn 心 xīn 不 bù 触 chù 菩 pú 提 tí 用 yòng , , 法 fǎ 法 fǎ 无 wú 依 yī 般 bō 若 rě 光 guāng 。 。
禅人并化主写真求赞 其二百三十。宋代。释正觉。功转密藏,寻踪迹以无方。 影现益彰,历因缘而有常。 身分尘刹普,舌拄梵天长。 心心不触菩提用,法法无依般若光。