禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 一 yī 百 bǎi 六 liù 十 shí 三 sān - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
颠 diān 毛 máo 如 rú 许 xǔ 白 bái , , 面 miàn 孔 kǒng 较 jiào 些 xiē 肥 féi 。 。
寒 hán 松 sōng 偃 yǎn 蹇 jiǎn 兮 xī 雪 xuě 在 zài 顶 dǐng , , 枯 kū 山 shān 癯 qú 瘠 jí 兮 xī 春 chūn 添 tiān 衣 yī 。 。
据 jù 床 chuáng 握 wò 杖 zhàng , , 雷 léi 吼 hǒu 电 diàn 飞 fēi 。 。
光 guāng 痕 hén 已 yǐ 露 lù 也 yě , , 是 shì 谁 shuí 见 jiàn 几 jǐ 。 。
禅人并化主写真求赞 其一百六十三。宋代。释正觉。颠毛如许白,面孔较些肥。 寒松偃蹇兮雪在顶,枯山癯瘠兮春添衣。 据床握杖,雷吼电飞。 光痕已露也,是谁见几。