禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 二 èr 百 bǎi 七 qī 十 shí 七 qī - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
梨 lí 杖 zhàng 横 héng 膝 xī , , 衲 nà 衣 yī 拥 yōng 肩 jiān 。 。
默 mò 为 wèi 佛 fó 事 shì , , 情 qíng 忘 wàng 世 shì 缘 yuán 。 。
家 jiā 风 fēng 空 kōng 扫 sǎo 四 sì 壁 bì , , 活 huó 计 jì 冷 lěng 坐 zuò 三 sān 椽 chuán 。 。
见 jiàn 闻 wén 声 shēng 色 sè 外 wài 相 xiāng 讨 tǎo , , 破 pò 晓 xiǎo 青 qīng 山 shān 啼 tí 杜 dù 鹃 juān 。 。
禅人并化主写真求赞 其二百七十七。宋代。释正觉。梨杖横膝,衲衣拥肩。 默为佛事,情忘世缘。 家风空扫四壁,活计冷坐三椽。 见闻声色外相讨,破晓青山啼杜鹃。