禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 三 sān 百 bǎi 二 èr 十 shí 八 bā - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
劫 jié 壶 hú 廓 kuò 空 kōng , , 一 yī 句 jù 圆 yuán 通 tōng 。 。
苔 tái 生 shēng 玉 yù 殿 diàn , , 体 tǐ 露 lù 金 jīn 风 fēng 。 。
妙 miào 尽 jǐn 不 bù 知 zhī 处 chù , , 光 guāng 回 huí 还 huán 借 jiè 功 gōng 。 。
鉴 jiàn 像 xiàng 之 zhī 缘 yuán 而 ér 妙 miào 触 chù 非 fēi 受 shòu , , 谷 gǔ 神 shén 之 zhī 应 yīng 而 ér 随 suí 呼 hū 不 bù 穷 qióng 。 。
禅人并化主写真求赞 其三百二十八。宋代。释正觉。劫壶廓空,一句圆通。 苔生玉殿,体露金风。 妙尽不知处,光回还借功。 鉴像之缘而妙触非受,谷神之应而随呼不穷。