禅 chán 人 rén 并 bìng 化 huà 主 zhǔ 写 xiě 真 zhēn 求 qiú 赞 zàn 其 qí 二 èr 百 bǎi 七 qī 十 shí 四 sì - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
眉 méi 眼 yǎn 分 fēn 明 míng , , 风 fēng 柳 liǔ 柔 róu 青 qīng 。 。
心 xīn 胆 dǎn 纯 chún 一 yī , , 野 yě 华 huá 吐 tǔ 赤 chì 。 。
了 liǎo 无 wú 物 wù 碍 ài 自 zì 由 yóu 人 rén , , 还 hái 得 dé 观 guān 音 yīn 妙 miào 智 zhì 力 lì 。 。
连 lián 城 chéng 不 bù 割 gē 谁 shuí 肯 kěn 休 xiū , , 相 xiàng 如 rú 却 què 夺 duó 秦 qín 王 wáng 璧 bì 。 。
禅人并化主写真求赞 其二百七十四。宋代。释正觉。眉眼分明,风柳柔青。 心胆纯一,野华吐赤。 了无物碍自由人,还得观音妙智力。 连城不割谁肯休,相如却夺秦王璧。