偈 jì 颂 sòng 六 liù 十 shí 五 wǔ 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 一 yī - - 释 shì 普 pǔ 济 jì
栽 zāi 田 tián 博 bó 饭 fàn , , 诡 guǐ 计 jì 百 bǎi 出 chū 。 。
插 chā 锹 qiāo 叉 chā 手 shǒu , , 通 tōng 身 shēn 荆 jīng 棘 jí 。 。
枷 jiā 棒 bàng 场 chǎng 中 zhōng 亲 qīn 不 bù 亲 qīn , , 草 cǎo 窠 kē 交 jiāo 辊 gǔn 见 jiàn 当 dāng 人 rén 。 。
谁 shuí 是 shì 当 dāng 人 rén , , 放 fàng 箸 zhù 忘 wàng 恩 ēn 。 。
偈颂六十五首 其二十一。宋代。释普济。栽田博饭,诡计百出。 插锹叉手,通身荆棘。 枷棒场中亲不亲,草窠交辊见当人。 谁是当人,放箸忘恩。