颂 sòng 古 gǔ 四 sì 十 shí 四 sì 首 shǒu 其 qí 三 sān 十 shí 七 qī - - 释 shì 法 fǎ 泰 tài
凉 liáng 风 fēng 落 luò 木 mù 楚 chǔ 山 shān 秋 qiū , , 满 mǎn 树 shù 寒 hán 蝉 chán 噪 zào 不 bù 休 xiū 。 。
红 hóng 蓼 liǎo 白 bái 蘋 píng 开 kāi 两 liǎng 岸 àn , , 不 bù 知 zhī 谁 shuí 在 zài 钓 diào 鱼 yú 舟 zhōu 。 。
颂古四十四首 其三十七。宋代。释法泰。凉风落木楚山秋,满树寒蝉噪不休。 红蓼白蘋开两岸,不知谁在钓鱼舟。