暮 mù 春 chūn 言 yán 怀 huái 寄 jì 浙 zhè 东 dōng 转 zhuǎn 运 yùn 黄 huáng 工 gōng 部 bù - - 释 shì 简 jiǎn 长 zhǎng
花 huā 落 luò 前 qián 林 lín 春 chūn 又 yòu 残 cán , , 舍 shě 深 shēn 苍 cāng 藓 xiǎn 拥 yōng 柴 chái 关 guān 。 。
十 shí 年 nián 霜 shuāng 雪 xuě 独 dú 为 wèi 客 kè , , 万 wàn 里 lǐ 梦 mèng 魂 hún 空 kōng 到 dào 山 shān 。 。
溪 xī 竹 zhú 旧 jiù 怜 lián 同 tóng 性 xìng 直 zhí , , 岭 lǐng 云 yún 终 zhōng 约 yuē 伴 bàn 身 shēn 闲 xián 。 。
遥 yáo 思 sī 谢 xiè 傅 fù 多 duō 公 gōng 暇 xiá , , 应 yīng 遍 biàn 留 liú 题 tí 水 shuǐ 石 shí 间 jiān 。 。
暮春言怀寄浙东转运黄工部。宋代。释简长。花落前林春又残,舍深苍藓拥柴关。 十年霜雪独为客,万里梦魂空到山。 溪竹旧怜同性直,岭云终约伴身闲。 遥思谢傅多公暇,应遍留题水石间。