颂 sòng 古 gǔ 三 sān 十 shí 八 bā 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 二 èr - - 释 shì 从 cóng 瑾 jǐn
临 lín 济 jì 赵 zhào 州 zhōu , , 禅 chán 林 lín 宗 zōng 匠 jiàng 。 。
特 tè 地 dì 相 xiāng 逢 féng , , 恰 qià 似 sì 相 xiàng 扑 pū 。 。
撞 zhuàng 见 jiàn 今 jīn 时 shí 行 xíng 脚 jiǎo 僧 sēng , , 呼 hū 为 wèi 两 liǎng 个 gè 闲 xián 和 hé 尚 shàng 。 。
颂古三十八首 其二十二。宋代。释从瑾。临济赵州,禅林宗匠。 特地相逢,恰似相扑。 撞见今时行脚僧,呼为两个闲和尚。