偈 jì 颂 sòng 七 qī 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 四 sì - - 释 shì 祖 zǔ 钦 qīn
利 lì 刀 dāo 拈 niān 起 qǐ 白 bái 如 rú 霜 shuāng , , 可 kě 惜 xī 无 wú 端 duān 成 chéng 自 zì 伤 shāng 。 。
消 xiāo 尽 jǐn 少 shǎo 林 lín 三 sān 尺 chǐ 雪 xuě , , 古 gǔ 今 jīn 天 tiān 地 dì 只 zhǐ 寻 xún 常 cháng 。 。
偈颂七十二首 其四。宋代。释祖钦。利刀拈起白如霜,可惜无端成自伤。 消尽少林三尺雪,古今天地只寻常。