得 dé 方 fāng 山 shān 人 rén 书 shū 因 yīn 有 yǒu 所 suǒ 怀 huái - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
三 sān 度 dù 寄 jì 书 shū 浑 hún 不 bú 到 dào , , 故 gù 人 rén 书 shū 到 dào 我 wǒ 方 fāng 闻 wén 。 。
路 lù 歧 qí 南 nán 北 běi 成 chéng 如 rú 此 cǐ , , 聚 jù 散 sàn 情 qíng 怀 huái 恰 qià 似 sì 君 jūn 。 。
千 qiān 里 lǐ 倍 bèi 看 kàn 今 jīn 夜 yè 月 yuè , , 两 liǎng 乡 xiāng 遥 yáo 认 rèn 隔 gé 江 jiāng 云 yún 。 。
寒 hán 窗 chuāng 正 zhèng 自 zì 怜 lián 孤 gū 影 yǐng , , 听 tīng 得 dé 断 duàn 鸿 hóng 声 shēng 念 niàn 群 qún 。 。
得方山人书 因有所怀。宋代。释行海。三度寄书浑不到,故人书到我方闻。 路歧南北成如此,聚散情怀恰似君。 千里倍看今夜月,两乡遥认隔江云。 寒窗正自怜孤影,听得断鸿声念群。