和 hé 馨 xīn 果 guǒ 二 èr 友 yǒu 见 jiàn 寄 jì 韵 yùn - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
几 jǐ 度 dù 怀 huái 归 guī 浙 zhè 水 shuǐ 东 dōng , , 无 wú 端 duān 又 yòu 下 xià 白 bái 云 yún 中 zhōng 。 。
当 dāng 窗 chuāng 石 shí 色 sè 寒 hán 留 liú 雨 yǔ , , 出 chū 洞 dòng 猿 yuán 声 shēng 静 jìng 带 dài 风 fēng 。 。
崖 yá 底 dǐ 碧 bì 烟 yān 生 shēng 暮 mù 景 jǐng , , 树 shù 头 tóu 红 hóng 子 zǐ 落 luò 晴 qíng 空 kōng 。 。
酷 kù 怜 lián 后 hòu 夜 yè 芗 xiāng 林 lín 月 yuè , , 照 zhào 我 wǒ 思 sī 君 jūn 处 chù 不 bù 同 tóng 。 。
和馨果二友见寄韵。宋代。释行海。几度怀归浙水东,无端又下白云中。 当窗石色寒留雨,出洞猿声静带风。 崖底碧烟生暮景,树头红子落晴空。 酷怜后夜芗林月,照我思君处不同。