陪 péi 一 yī 胡 hú 府 fǔ 冬 dōng 日 rì 山 shān 行 xíng - - 释 shì 行 xíng 海 hǎi
笔 bǐ 床 chuáng 药 yào 灶 zào 趁 chèn 霜 shuāng 晴 qíng , , 闲 xián 向 xiàng 山 shān 中 zhōng 乐 lè 宦 huàn 情 qíng 。 。
亭 tíng 傍 bàng 疏 shū 林 lín 看 kàn 石 shí 坐 zuò , , 径 jìng 穿 chuān 幽 yōu 洞 dòng 绕 rào 溪 xī 行 xíng 。 。
雁 yàn 来 lái 红 hóng 叶 yè 我 wǒ 容 róng 老 lǎo , , 御 yù 爱 ài 黄 huáng 花 huā 晚 wǎn 节 jié 清 qīng 。 。
烟 yān 澹 dàn 凤 fèng 城 chéng 门 mén 欲 yù 掩 yǎn , , 夕 xī 阳 yáng 归 guī 路 lù 竹 zhú 兜 dōu 轻 qīng 。 。
陪一胡府冬日山行。宋代。释行海。笔床药灶趁霜晴,闲向山中乐宦情。 亭傍疏林看石坐,径穿幽洞绕溪行。 雁来红叶我容老,御爱黄花晚节清。 烟澹凤城门欲掩,夕阳归路竹兜轻。