总 zǒng 长 zhǎng 老 lǎo 请 qǐng 赞 zàn - - 释 shì 法 fǎ 薰 xūn
百 bǎi 种 zhǒng 无 wú 能 néng , , 面 miàn 冷 lěng 如 rú 冰 bīng 。 。
与 yǔ 世 shì 落 luò 落 luò , , 任 rèn 运 yùn 腾 téng 腾 téng 。 。
爱 ài 将 jiàng 一 yī 字 zì 禅 chán , , 靠 kào 倒 dào 杜 dù 衲 nà 僧 sēng 。 。
厨 chú 山 shān 长 cháng 老 lǎo , , 却 què 要 yào 禀 bǐng 承 chéng 。 。
谷 gǔ 孤 gū 古 gǔ , , 林 lín 鸩 zhèn 砧 zhēn 。 。
各 gè 自 zì 有 yǒu 响 xiǎng 音 yīn , , 又 yòu 何 hé 必 bì 书 shū 此 cǐ 处 chù 无 wú 金 jīn 。 。
总长老请赞。宋代。释法薰。百种无能,面冷如冰。 与世落落,任运腾腾。 爱将一字禅,靠倒杜衲僧。 厨山长老,却要禀承。 谷孤古,林鸩砧。 各自有响音,又何必书此处无金。