仲 zhòng 子 zǐ 平 píng 下 xià 第 dì 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 释 shì 元 yuán 肇 zhào
不 bú 是 shì 云 yún 林 lín 胜 shèng 市 shì 朝 cháo , , 都 dōu 将 jiāng 名 míng 利 lì 等 děng 鸿 hóng 毛 máo 。 。
床 chuáng 头 tóu 纸 zhǐ 被 bèi 今 jīn 年 nián 破 pò , , 林 lín 外 wài 霜 shuāng 风 fēng 昨 zuó 夜 yè 高 gāo 。 。
虚 xū 白 bái 室 shì 无 wú 儋 dān 石 shí 计 jì , , 清 qīng 新 xīn 诗 shī 有 yǒu 十 shí 分 fēn 豪 háo 。 。
黄 huáng 花 huā 时 shí 节 jié 明 míng 朝 cháo 是 shì , , 冷 lěng 眼 yǎn 相 xiāng 看 kàn 栗 lì 里 lǐ 陶 táo 。 。
仲子平下第二首 其二。宋代。释元肇。不是云林胜市朝,都将名利等鸿毛。 床头纸被今年破,林外霜风昨夜高。 虚白室无儋石计,清新诗有十分豪。 黄花时节明朝是,冷眼相看栗里陶。