上 shàng 官 guān 右 yòu 史 shǐ - - 释 shì 元 yuán 肇 zhào
螭 chī 坳 ào 立 lì 后 hòu 别 bié 明 míng 光 guāng , , 岁 suì 晚 wǎn 婆 pó 娑 suō 庆 qìng 幸 xìng 堂 táng 。 。
鹤 hè 怨 yuàn 只 zhǐ 能 néng 随 suí 发 fā 白 bái , , 菊 jú 愁 chóu 竟 jìng 不 bù 上 shàng 腰 yāo 黄 huáng 。 。
西 xī 归 guī 有 yǒu 地 dì 从 cóng 先 xiān 垄 lǒng , , 北 běi 望 wàng 长 cháng 江 jiāng 是 shì 故 gù 乡 xiāng 。 。
枌 fén 下 xià 解 jiě 空 kōng 情 qíng 已 yǐ 尽 jǐn , , 西 xī 风 fēng 吹 chuī 泪 lèi 湿 shī 斜 xié 阳 yáng 。 。
上官右史。宋代。释元肇。螭坳立后别明光,岁晚婆娑庆幸堂。 鹤怨只能随发白,菊愁竟不上腰黄。 西归有地从先垄,北望长江是故乡。 枌下解空情已尽,西风吹泪湿斜阳。