怀 huái 剡 shàn 川 chuān 故 gù 居 jū 其 qí 二 èr - - 释 shì 仲 zhòng 皎 jiǎo
断 duàn 雪 xuě 流 liú 水 shuǐ 古 gǔ 岩 yán 隈 wēi , , 忆 yì 得 dé 柴 zhài 门 mén 半 bàn 扇 shàn 开 kāi 。 。
雪 xuě 打 dǎ 子 zi 猷 yóu 船 chuán 上 shàng 过 guò , , 春 chūn 从 cóng 灵 líng 运 yùn 屐 jī 边 biān 来 lái 。 。
逃 táo 禅 chán 野 yě 榻 tà 排 pái 芳 fāng 草 cǎo , , 觅 mì 句 jù 寒 hán 崖 yá 扫 sǎo 落 luò 苔 tái 。 。
容 róng 易 yì 三 sān 年 nián 抛 pāo 绝 jué 去 qù , , 不 bù 胜 shèng 啼 tí 月 yuè 晓 xiǎo 猿 yuán 哀 āi 。 。
怀剡川故居 其二。宋代。释仲皎。断雪流水古岩隈,忆得柴门半扇开。 雪打子猷船上过,春从灵运屐边来。 逃禅野榻排芳草,觅句寒崖扫落苔。 容易三年抛绝去,不胜啼月晓猿哀。