庵 ān 居 jū 其 qí 二 èr - - 释 shì 仲 zhòng 皎 jiǎo
无 wú 地 dì 卓 zhuō 锥 zhuī 生 shēng 计 jì 难 nán , , 且 qiě 空 kōng 双 shuāng 手 shǒu 到 dào 林 lín 间 jiān 。 。
猥 wěi 随 suí 碧 bì 水 shuǐ 瞻 zhān 明 míng 月 yuè , , 坚 jiān 订 dìng 白 bái 云 yún 赊 shē 好 hǎo 山 shān 。 。
岩 yán 石 shí 空 kōng 边 biān 依 yī 草 cǎo 舍 shè , , 藤 téng 萝 luó 低 dī 处 chù 著 zhe 松 sōng 关 guān 。 。
年 nián 来 lái 老 lǎo 去 qù 知 zhī 何 hé 许 xǔ , , 合 hé 向 xiàng 人 rén 间 jiān 占 zhàn 断 duàn 闲 xián 。 。
庵居 其二。宋代。释仲皎。无地卓锥生计难,且空双手到林间。 猥随碧水瞻明月,坚订白云赊好山。 岩石空边依草舍,藤萝低处著松关。 年来老去知何许,合向人间占断闲。