偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 二 èr 首 shǒu 其 qí 十 shí - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
这 zhè 一 yī 粒 lì , , 甚 shén 处 chù 生 shēng 。 。
阴 yīn 阳 yáng 未 wèi 判 pàn , , 芽 yá 孽 niè 先 xiān 萌 méng 。 。
开 kāi 花 huā 也 yě 一 yī 川 chuān 雪 xuě 霁 jì , , 结 jiē 实 shi 也 yě 万 wàn 顷 qǐng 云 yún 横 héng 。 。
收 shōu 拾 shí 归 guī 来 lái 香 xiāng 满 mǎn 钵 bō , , 饭 fàn 馀 yú 散 sàn 步 bù 自 zì 闲 xián 行 xíng 。 。
偈颂一百零二首 其十。宋代。释绍昙。这一粒,甚处生。 阴阳未判,芽孽先萌。 开花也一川雪霁,结实也万顷云横。 收拾归来香满钵,饭馀散步自闲行。