偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 四 sì 首 shǒu 其 qí 二 èr 十 shí 四 sì - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
天 tiān 巧 qiǎo 剪 jiǎn 瑶 yáo 花 huā , , 六 liù 出 chū 缤 bīn 纷 fēn 落 luò 。 。
二 èr 祖 zǔ 立 lì 腰 yāo 酸 suān , , 杨 yáng 岐 qí 嗟 jiē 项 xiàng 缩 suō 。 。
争 zhēng 似 shì 火 huǒ 炉 lú 头 tóu 柮 duò 榾 gǔ 高 gāo 烧 shāo , , 纸 zhǐ 衾 qīn 包 bāo 却 què 暖 nuǎn 烘 hōng 烘 hōng 。 。
憨 hān 睡 shuì 著 zhe , , 不 bù 堕 duò 凝 níng 寒 hán 一 yī 色 sè 边 biān , , 错 cuò 错 cuò 。 。
偈颂一百零四首 其二十四。宋代。释绍昙。天巧剪瑶花,六出缤纷落。 二祖立腰酸,杨岐嗟项缩。 争似火炉头柮榾高烧,纸衾包却暖烘烘。 憨睡著,不堕凝寒一色边,错错。