登 dēng 万 wàn 岁 suì 楼 lóu - - 孟 mèng 浩 hào 然 rán
万 wàn 岁 suì 楼 lóu 头 tóu 望 wàng 故 gù 乡 xiāng , , 独 dú 令 lìng 乡 xiāng 思 sī 更 gèng 茫 máng 茫 máng 。 。
天 tiān 寒 hán 雁 yàn 度 dù 堪 kān 垂 chuí 泪 lèi , , 日 rì 落 luò 猿 yuán 啼 tí 欲 yù 断 duàn 肠 cháng 。 。
曲 qū 引 yǐn 古 gǔ 堤 dī 临 lín 冻 dòng 浦 pǔ , , 斜 xié 分 fēn 远 yuǎn 岸 àn 近 jìn 枯 kū 杨 yáng 。 。
今 jīn 朝 zhāo 偶 ǒu 见 jiàn 同 tóng 袍 páo 友 yǒu , , 却 què 喜 xǐ 家 jiā 书 shū 寄 jì 八 bā 行 háng 。 。
登万岁楼。唐代。孟浩然。万岁楼头望故乡,独令乡思更茫茫。 天寒雁度堪垂泪,日落猿啼欲断肠。 曲引古堤临冻浦,斜分远岸近枯杨。 今朝偶见同袍友,却喜家书寄八行。