偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 零 líng 四 sì 首 shǒu 其 qí 七 qī 十 shí 二 èr - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
吴 wú 江 jiāng 风 fēng 急 jí 浪 làng 翻 fān 空 kōng , , 声 shēng 击 jī 枫 fēng 林 lín 半 bàn 夜 yè 钟 zhōng 。 。
惊 jīng 起 qǐ 客 kè 船 chuán 尘 chén 梦 mèng 破 pò , , 踏 tà 翻 fān 大 dà 地 dì 去 qù 无 wú 踪 zōng 。 。
寒 hán 山 shān 抚 fǔ 掌 zhǎng , , 庞 páng 老 lǎo 槌 chuí 胸 xiōng 。 。
少 shǎo 室 shì 门 mén 庭 tíng 空 kōng 寂 jì 寂 jì , , 凝 níng 寒 hán 古 gǔ 路 lù 绿 lǜ 苔 tái 封 fēng 。 。
偈颂一百零四首 其七十二。宋代。释绍昙。吴江风急浪翻空,声击枫林半夜钟。 惊起客船尘梦破,踏翻大地去无踪。 寒山抚掌,庞老槌胸。 少室门庭空寂寂,凝寒古路绿苔封。