偈 jì 颂 sòng 一 yī 百 bǎi 一 yī 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 七 qī - - 释 shì 绍 shào 昙 tán
逼 bī 人 rén 上 shàng 树 shù 拔 bá 却 què 梯 tī , , 推 tuī 人 rén 入 rù 井 jǐng 覆 fù 却 què 桶 tǒng 。 。
江 jiāng 湖 hú 用 yòng 此 cǐ 恶 ě 心 xīn 肠 cháng , , 谁 shuí 云 yún 契 qì 义 yì 金 jīn 兰 lán 重 zhòng 。 。
怪 guài 语 yǔ 颠 diān 言 yán , , 开 kāi 眼 yǎn 说 shuō 梦 mèng 。 。
偈颂一百一十七首 其七。宋代。释绍昙。逼人上树拔却梯,推人入井覆却桶。 江湖用此恶心肠,谁云契义金兰重。 怪语颠言,开眼说梦。